08 tháng 1 2021

Sự nhân nhượng đã đem chúng ta đến nơi này

Những kẻ ủng hộ Tổng thống Trump tại Điện Capitol Rotunda hôm thứ Tư. (Ảnh: Saul Loeb / AFP - Getty Images)

Đã đến lúc đứng lên chống lại bọn phát xít trong chúng ta.

Paul Krugman, New York Times

07/01/2021

Dịch bởi: Người Mỹ Gốc Việt

Vậy liệu cuối cùng sử dụng chữ “phát xít” có được không?

Người ta không nên sử dụng thuật ngữ "phát xít" một cách dễ dãi. Nó không phải  để chụp mũ cho “những người bạn không đồng ý.” Nó thậm chí không phải là một từ đồng nghĩa với “các tác nhân chính trị tồi tệ.” Theo quan điểm của tôi, thương hiệu chính trị của Mitch McConnell đã gây thiệt hại lớn cho nước Mỹ; nhưng các hoạt động lập pháp biểu bất chấp đạo lý không giống như các đe dọa và khuyến khích bạo lực, và tôi sẽ không gọi McConnell là một kẻ phát xít.

Tuy nhiên, Donald Trump thực sự là một kẻ theo chủ nghĩa phát xít - một kẻ độc tài sẵn sàng sử dụng bạo lực để đạt được các mục tiêu dân tộc chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc của mình. Nhiều người ủng hộ ông ấy cũng vậy. Nếu bạn có bất kỳ nghi ngờ nào về điều đó, cuộc tấn công vào Quốc hội hôm thứ Tư hẳn đã làm sáng tỏ.

Và nếu lịch sử dạy chúng ta một bài học về cách đối phó với bọn phát xít, thì đó là sự vô hiệu của nhân nhượng. Việc nhượng bộ những kẻ phát xít không làm họ nguôi ngoai mà chỉ khuyến khích họ tiến xa hơn.

Vậy tại sao rất nhiều nhân vật công chúng - những người lẽ ra phải biết Trump và phong trào của ông ấy - đã hết lần này đến lần khác cố gắng xoa dịu họ bằng cách nhượng bộ các yêu cầu của họ? Tại sao họ vẫn làm điều đó ngay cả bây giờ?

Hãy xem xét một vài mốc quan trọng trên con đường phá hủy Điện Capitol.

Một bước lớn đã xảy ra vào tháng Hai, khi tất cả các thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa ngoại trừ Mitt Romney bỏ phiếu chống lại việc kết tội tổng thống trước bản luận tội bãi nhiệm bất chấp bằng chứng rõ ràng về tội lỗi của ông. Susan Collins nổi tiếng biện minh cho lá phiếu của mình bằng cách hy vọng rằng Trump đã "học được bài học của mình." Những gì ông ta thực sự học được là: ông ta có thể lạm dụng quyền lực của mình mà không bị trừng phạt.

Một bước lớn khác đã đến vào mùa xuân, khi những người biểu tình có vũ trang, với sự khuyến khích của Trump, đã quấy nhiễu chính quyền Michigan vì các hạn chế liên quan Covid-19. Buổi diễn tập đó cho vụ bạo động tuần này đã thu hút một vài lời chỉ trích từ các chính trị gia Đảng Cộng hòa, nhưng đã không nhận phản ứng nghiêm trọng. Thật vậy, một trong những người đi đầu trong các sự kiện đó, Meshawn Maddock - người cũng vừa tham gia vào cuộc bạo động hôm thứ Tư - sẽ trở thành đồng chủ tịch của đảng Cộng hòa Michigan.

Một lần nữa, bài học rất rõ ràng: Những kẻ hoạt động cánh hữu có thể yên ổn sau việc đe dọa các quan chức được bầu cử, ngay cả khi điều này bao gồm cả việc vung vũ khí trong không gian công cộng.

Sau đó là sự từ chối chưa từng có của Trrump không chấp nhận thất bại bầu cử. Nhiều đảng viên Cộng hòa đã tham gia cùng ông để cố gắng từ chối ý chí của cử tri - gần hai phần ba số đảng viên Cộng hòa tại Hạ viện đã bỏ phiếu chống lại việc chấp nhận các đại cử tri của Pennsylvania sau cuộc bạo động đám cuồng Trump.

Nhưng ngay cả những người không tích cực tham gia nỗ lực của ông ta để tổ chức một cuộc đảo chính cũng cố gắng để tránh làm thương tổn đến Trump và những người theo ông ta. McConnell đã đợi hơn một tháng trước khi chấp nhận Joe Biden là tổng thống đắc cử. Một đảng viên Cộng hòa cấp cao nói với The Washington Post, "Mất mát gì mà không làm vui lòng ông ấy thêm một ít thời gian?" Vâng, bây giờ chúng ta biết câu trả lời.

Cuối cùng, điều gì đã xảy ra vào thứ Tư? Một cuộc tấn công của đám cuồng Trump trong quá trình xác nhận chiến thắng của Biden là hoàn toàn có thể dự đoán được. Vậy tại sao an ninh lại lỏng lẻo như vậy? Tại sao hầu như không có bất kỳ vụ bắt giữ nào?

Những gì chúng ta biết cho thấy rằng những người chịu trách nhiệm bảo vệ Quốc hội đã không làm như vậy vì họ không muốn bị coi là đối xử với đám đông MAGA như một mối nguy hiểm. Tờ Wall Street Journal đưa tin rằng các quan chức Bộ Quốc phòng lo lắng về cái nhìn của việc có quân nhân trên các bậc cấp của Điện Capitol - điều mà họ đã không bận tâm trong cuộc biểu tình Black Lives Matter ít đe dọa hơn vào năm ngoái. Nhưng hãng tin AP đưa tin rằng các quan chức Bộ Quốc phòng nói rằng Cảnh sát Capitol đã từ chối lời đề nghị giúp đỡ.

Và một lần nữa, nỗ lực xoa dịu những kẻ phát xít chắc chắn sẽ khiến chúng được khích lệ. Cho đến nay, bài học cho những kẻ cuồng Trump là họ có thể tham gia vào các cuộc tấn công bạo lực vào các thể chế cốt lõi của nền dân chủ Mỹ, và hầu như không phải đối mặt với bất kỳ hậu quả nào. Rõ ràng, họ xem chiến tích của mình như một chiến thắng và sẽ háo hức làm nhiều hơn thế.

Vì chuyện này vẫn chưa kết thúc. Nếu bạn không sợ hãi về những gì Trump có thể làm từ bây giờ đến Ngày nhậm chức, thì bạn đã không chú ý. Và tôi có thể không phải là người duy nhất lo lắng về những gì sẽ xảy ra ngay trong lễ nhậm chức.

Sau thất bại trong việc bảo vệ Quốc hội, làm sao chúng ta có thể chắc chắn rằng sẽ có an ninh đầy đủ trong quá trình chuyển giao tổng thống? Cách đây không lâu những lo lắng như vậy có vẻ hoang tưởng, nhưng bây giờ chúng có vẻ hoàn toàn hợp lý.

Và ngay cả khi lễ nhậm chức diễn ra suôn sẻ, mối đe dọa sẽ vẫn còn. Nếu bạn tưởng tượng rằng những người xông vào Điện Capitol sẽ bỏ đi ngay khi Biden được lắp đặt vào Nhà Trắng, bạn đang ảo tưởng.

Vậy thì cái gì có thể làm được? Đã đến lúc ngừng nhân nhượng những kẻ phát xít trong chúng ta. Cơ quan thực thi pháp luật nên tìm cách bắt giữ càng nhiều người tham gia cuộc tấn công hôm thứ Tư càng tốt - một số người đã được xác định và có bằng chứng video sẽ giúp xác định được nhiều người khác dễ dàng.

Và bất cứ ai cố gắng can thiệp thô bạo vào việc chuyển giao quyền lực cũng nên bị bắt giữ.

Cuối cùng, cần phải buộc trách nhiệm cho bất kỳ tội ác nào đã xảy ra trong bốn năm qua - và có ai nghi ngờ rằng các đồng minh và cộng sự của Trump có hành động phạm tội không? Đừng nói rằng chúng ta nên nhìn về phía trước và không nên nhìn lui; trách nhiệm giải trình cho những hành động trong quá khứ sẽ rất quan trọng nếu chúng ta muốn tương lai tốt đẹp hơn.

Sự nhân nhượng là những gì đã đưa chúng ta đến vị trí của chúng ta hiện tại. Nó phải dừng lại, ngay bây giờ./.



Nguyên bản tiếng Anh:

Appeasement Got Us Where We Are


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét