Bác sĩ Anthony Fauci
Mặc dù tôi ngần ngại sử dụng cách diễn đạt tầm thường “Có vẻ như mới ngày hôm qua”, tôi quả thật cảm thấy như vậy khi chuẩn bị rời Viện Y tế Quốc gia (NIH) sau hơn 5 thập niên. Nhìn lại sự nghiệp của mình, tôi thấy những bài học có thể hữu ích cho thế hệ các nhà khoa học và nhân viên y tế tiếp theo, những người sẽ nhận trọng trách giải quyết những thách thức ngoài mong đợi về y tế cộng đồng chắc chắn sẽ đến trong tương lai.
Ở tuổi 81, tôi vẫn có thể nhớ rõ lần đầu tiên tôi lái xe lên khuôn viên Viện Y tế Quốc gia ở Bethesda, Maryland, vào tháng 6 năm 1968 với tư cách là một bác sĩ mới 27 tuổi, khi vừa hoàn thành khóa đào tạo nội trú tại Thành phố New York. Động lực và niềm đam mê cháy bỏng của tôi vào thời điểm đó là trở thành bác sĩ có tay nghề cao nhất có thể, cống hiến hết mình để mang lại sự chăm sóc tốt nhất có thể cho bệnh nhân. Điều đó vẫn là một phần không thể thiếu trong bản sắc của tôi, nhưng tôi đã không nhận ra tình huống bất ngờ sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến định hướng sự nghiệp và cuộc sống của tôi như thế nào. Tôi đã sớm học cách đón nhận những điều bất ngờ.